Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Một Địa Vị trên Cõi giới cao hơn được đảm bảo bằng sự siêng năng-trung thực, Ân Điển của Minh Sư và Lòng Nhân Từ của Thượng Đế, Phần 7/19

2024-09-07
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Bất kỳ Minh Sư nào đến, bất kỳ Ngài nào làm điều gì tốt, đều sẽ bị phỉ báng. Quý vị không biết bao nhiêu lần tôi đã bị phỉ báng trong bao năm qua, riêng tư, hoặc công khai. Nhưng các vị Minh Sư đã biết rồi – phải chịu đựng thôi. Ngay cả chưa nói tới địa vị Minh Sư hay bất cứ gì hết.

Thí dụ, trong Phật giáo, thậm chí gần đây, nếu ai đó thích một nhà sư, nhất là vì ông ta thể hiện bên ngoài một nguyên tắc nào đó, thì họ bắt đầu không thích những nhà sư khác, những sư bình thường hơn – chỉ làm công việc bình thường và là nhà sư bình thường, không nhấn mạnh hay là thể hiện sự thánh thiện hay việc giữ-nguyên tắc của mình, chẳng hạn. Rồi hai nhóm tín đồ sẽ có vấn đề với nhau – thậm chí còn bạo động, đi tới những khu vực chùa khác, những khu phức hợp khác, và đánh đập mấy nhà sư, [đánh] cả những ni cô già, chỉ vì họ nói lên ý kiến của họ về nhà sư kia mà những người này theo.

Mỗi người theo mỗi vị khác nhau! Và ngay cả nhà sư đó, có lẽ bề ngoài ông ta có vẻ thánh thiện, nhưng ai biết được bên trong ông ta là gì, động cơ và ý định của ông là gì, và bao nhiêu kiến thức, trí huệ, mà ông ta có – bao nhiêu khai ngộ mà ông ta đã đạt được rồi. Biết đâu không có gì cả. Chỉ bên ngoài thôi. Và biết đâu những ni cô và các sư khác mà chỉ trích những ai kêu bằng các sư “thánh thiện” này lại thánh thiện thì sao! Đó chỉ là cách họ phải làm công việc của họ. Vì vậy, những tín đồ không nên đánh đập phía bên kia của đức tin và chia rẽ Phật giáo, làm cho yếu đi. Sau đó thậm chí không đến ngôi chùa của họ nữa, mà chạy theo nhà sư gọi-là “thánh thiện” kia – quý vị có thể, quý vị có thể làm điều đó, nhưng quý vị không thể bỏ rơi vị thầy trước của mình như vậy.

Ông đã làm những gì ông có thể. Ông đã hy sinh cuộc đời ông. Ông không có gia đình, không có vợ con như cách quý vị vui hưởng đời mình. Và ông ăn uống đơn giản hơn; ông chỉ mặc quần áo đơn giản, chỉ có một vài bộ quần áo và sống ở một nơi đơn sơ – ngay cả trong chùa, chỉ một căn phòng nhỏ hay gì đó. Ông đã “vứt bỏ” đời mình, tất cả những thú vui quanh ông, để trở thành một nhà sư. Có thể ông không là nhà sư xuất sắc, nhưng ít ra với ông, quý vị đã học được cách ghi nhớ lời dạy của Đức Phật. Ông dạy quý vị những gì ông có thể. Nếu quý vị nghĩ ông không đủ tốt, thì dĩ nhiên quý vị có thể đi tìm một nhà sư hoặc vị thầy khác. Nhưng đừng quay lại ném đá, ném cà chua vào người thầy cũ của mình vì ông biết ít hơn hoặc ông không thể hiện đủ kỷ luật theo khuôn khổ quý vị thích! Đó là bạo lực, trái với lời dạy của Đức Phật. Đức Phật sẽ không bao giờ muốn bất kỳ tín đồ nào của Ngài đi đánh đập một tín đồ khác.

Tại vì quý vị cũng là một chúng sinh bình thường; không biết nhà sư nào là thánh thiện, nhà sư nào thực sự không. Đôi khi một số nhà sư có ý định tốt bên trong, nhưng có lẽ họ nói một số từ sai trong lúc nóng giận. Có lẽ các bài giảng không được sửa soạn, không có máy nhắc chữ như một số người giàu. Lúc này tôi không có. Có lúc tôi cũng có, vài lần. Nhưng những điều tôi nói đôi khi, dù sao vẫn nhảy ra khỏi bản viết. Và tôi không thích chuẩn bị bản viết trừ khi vì... Không, tôi không làm điều đó. Dù sao thì, chỉ có một vài lần họ chuẩn bị. Tôi không chuẩn bị; tôi chỉ nói thôi. Như bây giờ, tôi đang nói trong bóng tối, một cách tự nhiên, bất cứ [ý nghĩ] gì tới. Tại vì nó tới từ tâm tôi, từ chính linh hồn tôi, từ ngay chính tình thương mà tôi dành cho tất cả quý vị, cho dù quý vị không biết tôi.

Nhiều người không biết tôi, tôi cũng không biết nhiều người – về mặt hữu hình thì không. Nhưng tôi biết tất cả linh hồn quý vị. Tôi biết quý vị thích hạnh phúc. Tôi biết quý vị muốn về Nhà, dù tâm trí quý vị ngăn cản quý vị, lừa dối quý vị. Ngay cả ma vương của thế giới, y cai trị Địa Cầu này, cố gắng hết sức để tách quý vị ra khỏi Nhà nguyên thủy của quý vị, ra khỏi ý định và khát vọng cao quý nguyên thủy của quý vị. Hãy cố gắng quay lại. Tìm một chút thời gian trong ngày để nhớ lại lý tưởng ban đầu của mình và lý do tại sao quý vị xuống đây, và cầu Thượng Đế hướng dẫn quý vị tới một vị thầy nào đó. Nếu quý vị không thể tự tìm ra, hãy cầu Thượng Đế một cách tha thiết, chân thành, khẩn thiết, để Ngài đưa tới một vị thầy cho quý vị.

Bây giờ chúng ta hãy quay lại chiến trường của mấy nhà sư. Nhiều tôn giáo đấu tranh chống tôn giáo khác. Và trong một tôn giáo, đôi khi họ cũng đấu tranh với nhau. Vào thời Đức Phật cũng vậy, anh họ của Ngài, cũng là đệ tử, và thậm chí là anh rể, đã chống lại Ngài, thậm chí muốn giết Ngài. Ông cứ tuyên truyền với người khác rằng ông ta “kỷ luật hơn” Đức Phật, khổ hạnh hơn và đủ thứ. Thật là điều ngu ngốc!

Một số người sẽ ăn ba, bốn bữa một ngày, mà họ vẫn khai ngộ. Một số người không ăn gì cả mà cũng không khai ngộ. Giống như Đức Phật, khi Ngài chỉ ăn ngày ba, bốn hạt vừng và chỉ uống một chút nước, Ngài đã không khai ngộ vào lúc đó. Tới khi Ngài nhận ra điều đó là sai, và sau đó Ngài đã quay lại, sống bình thường theo trung đạo – ăn ngày một lần, nhưng khỏe mạnh, rồi tu tập theo cách khác – và sau đó Ngài đã khai ngộ.

Nhưng Đức Phật đã học được nhiều điều trong thời gian khổ hạnh và cả sau đó nữa. Ngài có nhiều thời gian; Ngài hoàn toàn đơn độc, và Ngài đã học được nhiều điều. Có những phương pháp để học cách đọc tiền kiếp của mình, những phương pháp để học cách đọc suy nghĩ của người khác; có những phương pháp để học cách đi trên mặt nước; có những phương pháp để học cách bay trên không trung. Đức Phật đã tinh thông một số đó – bay trên không trung. Vì vậy, đôi khi, nếu quá xa và quá bất tiện, Ngài sẽ bay cùng một số đệ tử của mình đến ngôi nhà Ngài được mời để dùng bữa trưa. Điều đó có ghi lại trong kinh điển. Nếu quý vị không tin tôi, thì hãy đọc xem. Và Ngài có khả năng đọc suy nghĩ của người khác (tha tâm thông) và nhìn lại tiền kiếp của chính Ngài và của bất kỳ ai khác. Và Ngài có thể làm nhiều điều khác. Tại vì Ngài đã học tất cả điều đó ngay cả trước khi Ngài khai ngộ, và sau khi khai ngộ cũng có một số. Một số cũng tự nhiên đến khi khai ngộ, như có thể nghe từ xa (thiên nhĩ thông), có thể nhìn từ xa (thiên nhãn thông).

Và thời nay, một số người vẫn có những thần thông đó. Họ cũng có thể biến mất trong không khí; họ có thể bay trên không – thậm chí vẫn có thể làm được! Một số người rõ ràng làm được. [Nhưng] hầu hết họ không để lộ. Chỉ là đôi khi họ làm vậy rồi người khác tình cờ nhìn thấy và chụp ảnh lại. Ngày nay, quý vị có thể chụp ảnh, có thể giữ lại bất cứ hình ảnh nào, có thể cho thấy bất cứ gì vì quý vị có công nghệ cao. Nhưng, ít nhất vẫn còn vài trăm người đang tu tập đủ loại phép thuật lành mạnh như vậy vì sự tiện lợi của riêng họ. Và họ cũng không phải ăn bất cứ gì nữa. Nhưng quý vị không thể gặp được nhiều người như vậy. Họ ẩn náu. Đức Phật cũng để lại nhiều kinh điển hơn về cách học tất cả các loại phép thuật này.

Khi Đức Phật còn tại thế và nhiều người theo Ngài làm tỳ kheo, họ cũng có đủ loại thần thông như bay cùng Ngài, đi xuyên qua đá, những thứ như vậy. Vì vậy, thậm chí có lần, một trong những tỳ kheo theo tu học với Đức Phật, đang ngồi trước đạo tràng nơi Đức Phật cư ngụ vào thời điểm đó với khoảng một ngàn tỳ kheo. Ông này đang vá cà-sa (kāṣāya) của mình; áo ngoài của nhà sư. Thì một vị Vua tới, muốn thăm Đức Phật nhưng Ông không biết Đức Phật ở đâu. Cho nên Ông hỏi tỳ kheo đang vá quần áo: “Ông có thể đi xem Đức Phật ở đâu rồi báo cho Đức Phật biết tôi sắp đến thăm Ngài, được không?” Nghe vậy, vị tỳ kheo liền đi xuyên qua tảng đá để vào trong tìm Đức Phật cho Vua. Và sau đó, Đức Phật đã gặp Nhà vua. Nhà Vua rất lấy làm thán phục và hỏi Đức Phật: “Tỳ kheo đó là ai?” – tỳ kheo mà hồi nãy ngồi bên ngoài vá cà-sa (kāṣāya), cà-sa là tên gọi đặc biệt cho chiếc áo mà các nhà sư mặc. Sau buổi lễ xuất gia chính thức, họ mặc cà-sa (kāṣāya) đặc biệt.

Rồi Đức Phật nói: “À, ông ta là một trong những người dọn phân, đã theo Ta và trở thành một tỳ kheo.” Nhà Vua hết sức xấu hổ và cảm thấy rất hối hận. Bởi vì khi những người này muốn trở thành tỳ kheo và đã trở thành tỳ kheo rồi bởi sự cho phép của Đức Phật, thì nhiều người [vẫn] phỉ báng họ, chế giễu họ, từ chối họ, nói rằng: “Ồ, họ chỉ đến để kiếm thức ăn, tiền tài và danh vọng”. Nhưng điều đó không đúng. Trong một thời gian ngắn, họ đã học được đủ thứ từ Đức Phật và đi xuyên qua đá để sang bên kia tảng đá lớn để đi nhanh hơn là phải men theo con đường chính. Vị Vua đó rất ngạc nhiên và hết sức thán phục. Chuyện là vậy đó. Thời đó nhiều người theo Đức Phật không giàu có, nổi tiếng hay gì cả.

Và ngay cả vợ của Ngài Ma Ha Ca Diếp, dù sao Họ chưa bao giờ có quan hệ thân mật với nhau, Cô ấy đã theo Ngài để trở thành một tỳ kheo ni. Như là, lúc đầu, vì Cô mới đến, nên Ma Ha Ca Diếp đã chăm sóc Cô. Ông mang thức ăn cho Cô và Họ cùng ăn với nhau. Sau đó những người khác gièm pha và vu khống, đủ thứ. Vì vậy, sau đó Họ tách ra; Họ không ăn chung nữa, và mỗi người Họ tự chăm sóc cho họ, một mình, thí dụ như vậy. Là một người phụ nữ ở gần các tỳ kheo và có một người chồng cũ mang thức ăn cho mình và đối xử tốt với mình… Đó là bởi vì Họ đã đối xử tốt với nhau từ trước! Họ là vợ chồng, nhưng Họ chia tay vì mục đích cao cả. Điều đó không có nghĩa là Họ nên tách ra và nhìn nhau như người xa lạ hay bất cứ gì, bởi vì Họ chưa bao giờ làm điều gì sai trái với nhau, và vẫn không làm!

Nhưng con người là con người, và chúng ta luôn gặp rắc rối. Họ luôn nhìn vào những thứ bên ngoài, hành động bên ngoài, mà không nhìn vào bên trong để thấy sự khai ngộ hay địa vị của người thánh thiện đó. Cho dù họ muốn, họ cũng không thể vì hầu hết nhân loại đã mất tất cả rồi. Họ từ Thiên Đàng xuống lâu, lâu, lâu lắm rồi, và họ cứ mất dần, mất dần. Và thỉnh thoảng, họ lấy lại được sự toàn vẹn của chính mình, nhưng đó không có nghĩa là họ có thể khai ngộ và trở thành chúng sinh Thiên Đàng trở lại. Vì vậy, phán đoán của họ đều cùn mòn. Mắt của họ đều mù, dù tất cả đều mở. Tai của họ đều điếc, dù họ vẫn có thể nghe quý vị nói. Nhưng họ không nghe được những điều thật từ thế giới bên trong, từ thế giới thật. Họ không nhìn thấy những điều thật từ bên trong. Bên trong họ có thế giới thật, toàn cõi Vũ trụ, nhưng họ không nhìn thấy gì cả, họ không nghe thấy gì hết.

Photo Caption: Nguồn Gốc Khiêm Tốn Có Thể Vẫn Còn Ở Trong Nhà Vương Giả.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (7/19)
Xem thêm
Video Mới Nhất
2024-09-16
367 Lượt Xem
31:23

Tin Đáng Chú Ý

45 Lượt Xem
2024-09-15
45 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android